

Nguyễn Ngọc-Hồ (Buddhist name, “Quảng Mạc,” meaning “person who is known far and wide for his calmness”), beloved husband, father, grandfather, brother, uncle, and friend, passed away on Wednesday, 19 February 2025, held by his fourth daughter. He is survived by his wife of 60 years, Nguyễn Thị Hạnh; his daughter Doan-Trang and her son Revel; his daughter My-Dung and her partner Harry; his daughter Minh-Ha, her husband Eric, and their son Cam; his daughter Anh-Van, her husband Tien-tsin, and their children Tyler and Hannah; and his daughter Kim-Thu and her husband John. He is also survived by one sister, and many nieces, nephews, great-nieces, great-nephews, and close friends.
Ho was born in Hanoi in 1938, the youngest of ten children, to father Nguyen Trong Tan, a mandarin and the governor of the northern Vietnamese province of Bac Ninh, and mother Nguyen Thi Suu. In 1948, his older brother Chac accompanied Ho and his siblings, Ngoc and Bich, from Hanoi to Saigon to escape the encroaching communist regime.
Ho attended Lycée Marie Curie and Lycée Chasseloup Laubat in Saigon before graduating cum laude from the baccalaureate program at Lycée Yersin in Dalat. Prior to earning a law degree at the University of Saigon School of Law in 1962, Ho spent his summers at the International Voluntary Services Team in Long Xuyen province and the United States Operation Mission in Quang Nam province.
In Saigon, Ho worked as the news editor for Radio Voice of Freedom and as a lieutenant in the Army of the Republic of Vietnam before being detailed to the Vietnamese Ministry of Foreign Affairs in 1973 as the second, then first attaché at the South Vietnamese Embassy in Taipei. While they were still living in Saigon, he and his wife had three daughters: Doan-Trang (1966), My-Dung (1970) and Minh-Ha (1971).
After the Vietnam War ended in 1975, Ho and Hanh emigrated from Taiwan to America with their young family and settled in Springfield, Virginia. There, they rejoined his siblings, Chac, Linh, Ngan, and Bich, who were already living in the States. He and his wife had two more daughters, Anh-Van (1975) and Kim-Thu (1983). During this time, Ho and Hanh successfully sponsored Hanh’s mother and niece to come to America from a Chinese refugee camp. They then sponsored Hanh’s brother, his wife, and two other children to come to America from Vietnam.
During his first nine years in America, Ho worked at the Xerox Corporation’s refurbishment center in Springfield, Virginia. He started his career at the company as a dis-assembler and cleaner of Xerox machines that were sent there for repair. He was promoted to become an assembler, then finally as a quality control manager. After Xerox closed the plant where he worked, Ho and Hanh started their own small business – a Chinese restaurant, Sunshine Garden, in Backlick Plaza. After selling the restaurant, Ho found employment as a paralegal specialist at the US Department of Commerce’s Patent and Trademark Office for 17 years, where he conducted full legal casework despite not carrying the formal job title because he had not taken law conversion courses. In addition to working at the US Department of Commerce, Ho compiled, translated, and read the Saturday morning news in Vietnamese at Voice of America. His news show, which was broadcast live in Vietnam every Saturday, provided Vietnamese people living under the communist regime a chance to hear free and unbiased news. Ho retired from his jobs in 2007.
At the age of 81, Ho and his daughter Kim-Thu translated his brother Phach’s Vietnamese-language family history book, Tram Thuong Ngan Nho, into English for the benefit of his entire English-speaking family. The book chronicles the legacy of Ho’s father as a Mandarin during times of famine and war during the French colonial era. In his retirement, Ho enjoyed gardening, studying Buddhism, swimming and practicing Tai-Chi, playing mah-jongg and spending time with his four grandchildren. He is remembered for his love of and support of his family, his sense of humor, and his lively youthful spirit.
NGUYỄN NGỌC-HỒ
Pháp danh Quảng Mạc
1938-2025
Nguyễn Ngọc-Hồ (Pháp danh “Quảng Mạc” – nghĩa là người được biết đến rộng rãi về sự điềm tĩnh), là một người chồng, người cha, người ông, người anh, người chú, và người bạn được yêu quý, đã lìa cõi trần ngày Thứ Tư, 19 tháng Hai, 2025, trong vòng tay người con gái thứ tư của ông. Ông để lại người vợ sáu mươi năm chung sống - Nguyễn Thị Hạnh; con gái Đoan-Trang và cháu trai Revel; con gái Mỹ-Dung và bạn Harry; con gái Minh-Hà và chồng Eric cùng con trai Cam; con gái Ánh-Vân cùng chồng Tien-tsin và hai con họ là Tyler và Hannah; con gái Kim-Thu và chồng John. Ông cũng để lại một chị gái, và rất nhiều cháu gái, cháu trai, chắt gái, chắt trai, cùng nhiều bạn hữu .
Hồ sinh tại Hà Nội năm 1938, là con út trong gia đình 10 người con, cha là Nguyễn Trọng Tấn, Quan Tuần Phủ Bắc Ninh, và Mẹ là bà Nguyễn Thị Sửu . Năm 1948, anh Cả tên Chác đưa Hồ cùng các anh chị em, Ngân và Bích, từ Hà Nội vào Sài gòn để trốn chế độ Cộng Sản xâm lược .
Hồ theo học Lycée Marie Curie và Lycée Chasseloup Laubat ở Sài Gòn trước khi tốt nghiệp hạng xuất sắc từ chương trình Tú Tài của Lycée Yersin ở Đà Lạt . Trước khi có bằng Luật từ Đại Học Luật Khoa Sài Gòn năm 1962, ông trải qua các mùa hè làm việc tại Hội Thiện Nguyện Quốc Tế ở Long Xuyên, và Phái Đoàn Hoạt Động Hoa Kỳ ở tỉnh Quảng Nam .
Tại Sài Gòn, Hồ làm biên tập viên tin tức cho Đài Tiếng nói Tự do và là trung úy trong Quân đội Việt Nam Cộng hòa trước khi được bổ nhiệm vào Bộ Ngoại giao Việt Nam vào năm 1973 với tư cách là tùy viên thứ hai, sau đó là tùy viên thứ nhất tại Đại sứ quán Nam Việt Nam ở Đài Bắc. Khi còn ở Sài Gòn, vợ chồng ông có ba người con gái: Đoan-Trang (1966), Mỹ-Dung (1970) và Minh-Hà (1971).
Sau khi chiến tranh Việt Nam kết thúc năm 1975, Hồ và Hạnh di cư từ Đài Loan sang Mỹ cùng gia đình trẻ và định cư tại Springfield, Virginia. Ở đó, họ gặp lại các anh chị em của mình, Chác, Linh, Ngân và Bích, những người đã sống ở Hoa Kỳ. Vợ chồng ông có thêm hai người con gái là Ánh Vân (1975) và Kim Thu (1983). Trong thời gian này, Hồ và Hạnh đã bảo lãnh thành công cho mẹ và cháu gái Hạnh từ trại tị nạn Trung Quốc sang Mỹ. Sau đó, họ bảo lãnh cho anh trai Hạnh, vợ anh và hai đứa con khác từ Việt Nam sang Mỹ.
Trong chín năm đầu tiên ở Mỹ, Hồ làm việc tại trung tâm tân trang của Tập đoàn Xerox ở Springfield, Virginia. Ông bắt đầu sự nghiệp của mình tại công ty với vai trò là người tháo lắp và dọn dẹp các máy Xerox được gửi đến đó để sửa chữa. Ông được thăng chức trở thành thợ lắp ráp, rồi cuối cùng là giám đốc kiểm soát chất lượng. Sau khi Xerox đóng cửa nhà máy nơi ông làm việc, Hồ và Hạnh bắt đầu công việc kinh doanh nhỏ của riêng mình – một nhà hàng thức ăn Tàu, Sunshine Garden, ở Backlick Plaza. Sau khi bán nhà hàng, Ho tìm được việc làm chuyên gia pháp lý tại Văn phòng Nhãn hiệu và Bằng sáng chế của Bộ Thương mại Hoa Kỳ trong 17 năm, nơi ông thực hiện đầy đủ các công việc pháp lý mặc dù không có chức danh chính thức vì chưa tham gia các khóa học chuyển đổi luật. Ngoài công việc tại Bộ Thương mại Hoa Kỳ, Hồ còn biên soạn, dịch và đọc bản tin sáng thứ Bảy bằng tiếng Việt cho Đài Tiếng nói Hoa Kỳ. Chương trình tin tức của ông, được phát sóng trực tiếp tại Việt Nam vào thứ bảy hàng tuần, đã mang đến cho người dân Việt Nam sống dưới chế độ cộng sản cơ hội được nghe những tin tức tự do và khách quan. Hồ nghỉ hưu vào năm 2007.
Ở tuổi 81, Hồ và con gái Kim-Thu đã dịch cuốn sách lịch sử gia đình bằng tiếng Việt của anh trai Phách, Trăm Thương Ngàn Nhớ, sang tiếng Anh vì lợi ích của cả gia đình nói tiếng Anh của ông. Cuốn sách ghi lại di sản của cha Hồ là một vị quan yêu dân trong thời kỳ đói kém và chiến tranh vào thời kỳ Pháp thuộc. Khi nghỉ hưu, ông Hồ thích làm vườn, nghiên cứu Phật giáo, bơi lội và tập Thái Cực Quyền, chơi mạt chược và dành thời gian cho 4 đứa cháu của mình. Ông được nhớ đến vì tình yêu và sự hỗ trợ dành cho gia đình, khiếu hài hước và tinh thần trẻ trung sôi nổi.
COMPARTA UN OBITUARIOCOMPARTA
v.1.18.0