

Bố yêu dấu,Ông Lê Trọng Lễ đuợc sanh ra tại Hà Nội, Việt Nam trong gia đình quan phủ huyện Cẩm Giàn. Ông Bà Nội tôi có tất cả 7 người con và Bố tôi là con trai thứ ba trong gia đình. Bố kể rằng Bố đã có một thời thơ ấu tuyệt vời với Ông Bà Nội và các anh em. Thời gian tốt đẹp này qua mau. Ông Nội lâm trọng bịnh, qua đời và để lại các con côi cút. Bà Nội đã đảm đang gánh vác và nuôi dạy các con thành tài. Năm 1954, cả gia đình Bố di cư vào Nam và bắt đầu cuộc sống mới với nhiều chông gai thử thách. Với sự cố gắng, Bố đã lấy được bằng Luật Sư ở Sài Gòn. Hành nghề một thời gian, Bố quyết định chuyển làm Giáo Sư Trường Kỹ Thuật Cao Thắng. Bố tôi quan niệm rằng Giáo Sư có thể gầy dựng một thế hệ trẻ hữu dụng cho đất nước, do đó có một trách nhiệm cao quý hơn. Từ đó, Bố hành nghề Giáo Sư. Bố và Mẹ tôi chỉ có hai chúng tôi, nên rất thương yêu và chiều chuộng. Rồi vận nước thay đổi, Bố Mẹ đã đưa chúng tôi qua Mỹ năm 1986, theo diện đoàn tụ gia đình do Bác Lê Trọng Nghĩa bảo lãnh. Với sự giúp đỡ tận tình của Bố Mẹ tại nơi xứ lạ quê người, hai chị em chúng tôi đã có được một nghề nuôi thân và lập gia đình. Trong lúc sinh thời, Bố tôi thường dạy rằng, Bố chỉ mơ ước những điều giản dị và khả thi. Sống như vậy, mình sẽ dễ dàng có hạnh phúc và phải sống hết mình với hiện tại. Nay ngồi nghĩ lại những điều Bố dậy thật ý nghĩa. Hãy sống giản dị và sống cho hiện tại.
Nhưng rồi,
Đời người như áng mây trôi
Phiêu bồng vô định, có rồi lại không
Đã sinh giữa trốn hồng trần
Mấy ai tránh khỏi đôi lần tử sinh
Hoàng hôn giờ phủ bình minh,
Xa lìa vĩnh viễn bóng hình thân thương.
Huyễn thân tứ đại vô thường,
Sát na biến dịch, đôi đường biệt ly.
Ai về tiễn bước người đi,
Gục đầu nghe gió thầm thì khóc than.
Âm dương cách trở đôi đàng.
Bố ơi vĩnh biệt trần gian u sầu.
Chúng con thương yêu Bố, sẽ đùm bọc lẫn nhau, và mãi mãi sẽ không bao giờ quên lời Bố dạy .
Vĩnh Biệt Bố!!
Partager l'avis de décèsPARTAGER
v.1.18.0